Nếu bạn chỉ còn một ngày, một tháng nữa để sống thì bạn sống cho thật hết lòng, đàng hoàng. Nguyên tắc là vậy. Sự thật là sự sống của mình tự động sâu sắc khi biết rằng mình chỉ còn sống một thời gian ngắn. Bệnh đúng là một ân sủng, là món quà, báo động Tổng hợp những câu chào ngày mới ý nghĩa nhất dành cho bạn. 1. Cuộc sống quá ngắn ngủi và từng phút giây đều đáng quý, vì thế hãy sống trọn từng khoảnh khắc. Bắt đầu mỗi ngày bằng suy nghĩ lạc quan và nụ cười hiện diện trên gương mặt bạn nhé. Chúc buổi sáng TIN LIÊN QUAN. Mất đi một bên chân, bé gái bị ung thư xương mong ước được lắp chân giả. Nữ sinh nghèo phải bỏ dở việc học khi bố mất vì ung thư, mẹ đang bệnh nặng. 9 tuổi nhưng bé Nguyễn Như Hạnh (thôn Đông Mỹ, xã Vượng Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh) mới học Đừng khóc vì những gì đã qua, mà hãy cười vì mọi việc đang chờ phía trước. Nếu bạn gặp một người không có nụ cười hãy lấy nụ cười của bạn và cho người đó. Ngày hôm nay tôi sẽ cười, ngày mai tôi vẫn sẽ cười và cho dù là ngày nào đi nữa tôi vẫn sẽ nở một nụ cười, bởi cuộc đời quá ngắn để rơi nước mắt. Đó là lúc anh cảm thấy yêu nàng nhất. Căn bệnh ung thư đang tiềm tàng trong cơ thể nàng. Hin U từng nói rằng nụ cười của cô giống như nụ cười của một thiên thần vậy. Nụ cười đẹp như có ánh sáng, đã làm anh "phải lòng" ngay lần đầu tiên ngắm nhìn. 7tEsKI. Em có chăng là giấc mơQua sớm mai anh lại nhớNgày đầu tiênAnh thấy em với nụ cười kiaLàm lòng anh lao xaoVà anh cứ thế bước đến bên emXa anh vẫn luôn dànhTặng em những bông hoa đầy nắngĐiều mà anh lo lắng đắn đoNgày cùng em có bao buồn loMong tình ta vẹn nguyên mãi bên nhauDù ngày mai khó khăn thế nàoThì tình anh vẫn ở nơi nàyDù ngày mưa sẽ luônCó anh kề bênNày em có nghe tim anh nàyTình ngỡ là mơ anh cứ ngóng chờTại vì anh chỉ yêu mình emBao ngày qua lòng anh đã mangLo ngày sau của anhCó được bên em lâu anh lo lắmNhững ngày sau lạc nhau bao lâuNếu mình phải xa nhau thìEm có nhớ anhVà anh cứ thế bước đến bên emXa anh vẫn luôn dànhTặng em những bông hoa đầy nắngĐiều mà anh lo lắng đắn đoNgày cùng em có bao buồn loMong tình ta vẹn nguyên mãi bên nhauDù ngày mai khó khăn thế nàoThì tình anh vẫn ở nơi nàyDù ngày mưa sẽ luônCó anh kề bênNày em có nghe tim anh nàyTình ngỡ là mơ anh cứ ngóng chờTại vì anh chỉ yêu mình emBao ngày qua lòng anh đã mangLo ngày sau của anhCó được bên em lâu anh lo lắmNhững ngày sau lạc nhau bao lâuNếu mình phải xa nhau thìEm có nhớ anhMong nhớ em vơi đầyHình dung chỉ như là mơBao ngày qua duyên tình taAi còn vương vấnVà anh vẫn thếVẫn thế mãi như lúc đầuNgày sau mình còn yêu nhauDù ngày mai khó khăn thế nàoThì tình anh vẫn ở nơi nàyDù ngày mưa sẽ luônCó anh kề bênNày em có nghe tim anh nàyTình ngỡ là mơ anh cứ ngóng chờTại vì anh chỉ yêu mình emBao ngày qua lòng anh đã mangLo ngày sau của anhCó được bên em lâu anh lo lắmNhững ngày sau lạc nhau bao lâuNếu mình phải xa nhau thìEm có nhớ anhHow to Format LyricsType out all lyrics, even repeating song parts like the chorusLyrics should be broken down into individual linesUse section headers above different song parts like [Verse], [Chorus], italics lyric and bold lyric to distinguish between different vocalists in the same song partIf you don’t understand a lyric, use [?]To learn more, check out our transcription guide or visit our transcribers forum Tâm sự Thứ bảy, 17/1/2009, 1051 GMT+7 Trong lòng tôi vẫn còn tình cảm với anh, vẫn không thể nào quên được nụ cười khi xưa anh vẫn đứng trên tầng ba nhìn xuống tôi cười. Tôi yêu anh vì nụ cười đó. Nụ cười cứ man mác buồn khó tả. Nụ cười đó đã theo tôi từ đó cho đến tận bây giờ. From Mùa xuânSent Saturday, January 17, 2009 1042 AMSubject Gui toa soan Van nho mai ve anh Có phải lời chia tay Em gặp lại anh trong buổi sáng thu buồnKhông ngọn gió chỉ nắng vàng nhợt nhạtTrời cuối thu nay thay màu đổi khácHay chính lòng em như buổi sáng thu này?Gặp anh rồi em biết nói gì đây?Khi trái tim em không còn giục giãKhoảng cách giữa chúng mình giờ đây xa nói thế nào để anh hiểu được em?Em không muốn anh phải buồn biết được những điều em vừa nóiEm không thể mãi sống trong gian dốiLừa dối lòng mình khi đứng trước mặt khi nào em đã hết yêu anh?Điều đó với em không còn nhớ nữaXin gửi lại một chuyện tình xưa cũ Vào tận đáy lòng và ảo ảnh của giấc bao nhiêu lần tôi làm thơ. Và rồi cứ thế cất đi không dám gửi cho anh dù không hay, nhưng nó nói được lên tất cả những gì muốn nói trong lòng tôi. Dù chưa một lần nói yêu anh, nhưng tôi biết tôi đã yêu anh. Yêu anh với một trái tim của một cô bé mười bảy tuổi. Tình yêu của lứa tuổi học trò hồn nhiên trong sáng. Nhưng lại quá đỗi dại khờ. Yêu không dám nói, dám nhận. Chỉ để ở trong lòng. Cho đến tận bây giờ tôi đã có gia đình, có một cậu con trai kháu khỉnh, nhưng tôi vẫn không thể nào quên được anh. Không quên được nụ cười buồn nhưng dễ mến đó. Không quên được hình ảnh khi xưa tôi là một con bé con học dưới anh một lớp, nhưng thua anh bốn tuổi. Anh đi học muộntôi tự tìm hiểu được. Hôm đó giờ ra chơi tôi cùng mấy cô bạn cùng lớp xuống căng tin mua kẹo mút. Vừa đi tôi vừa hát vu vơ mấy câu hát trong đĩa Xuân Hinh 2000 mà không để ý đằng sau mình có ai. Chỉ đến lúc tôi không hát nữa thì nghe giọng nói của ai đó phía sau lưng "Ai hát mà hay thế nhỉ?". Tôi vội ngoảnh lại thì thấy anh nhìn tôi cười tỏ vẻ như đã quen. Tôi không nói gì và cứ thế cùng bạn đi lên cầu thang vào lớp học. Chỉ vội nhìn lại nói một câu kiêu ngạo "Nhìn gì mà nhìn? Thấy người ta xinh rồi nhìn à?". Tôi tưởng anh sẽ đáp trả gì nhưng không, anh lại nhìn tôi rồi cười điệu cười buồn như lúc nãy. Tôi không hiểu sao nụ cười đó có vẻ buồn, nhưng rất dễ mến. Đã làm tôi phải suy nghĩ. Giờ ra chơi tôi ra chỗ hành lang xem anh có ra không. Và để xem anh có phản ứng gì với câu nói của tôi lúc nãy. Nhưng anh lại ra trước tôi và đứng đó nhìn xuống thấy tôi đang nhìn lên. Tôi thấy xấu hổ, anh lại nhìn tôi cười. Tự nhiên tôi thấy thích thích nụ cười đó của anh. Từ hôm đó trở đi tôi và anh hay ra chỗ hành lang mỗi lúc ra chơi. Và có lẽ chúng tôi thích nhau từ đó. Những lần sau đó anh kiếm cớ đứng đợi tôi mỗi buổi tan trường mặc dù nhà anh va nhà tôi không chung đường, chung khối. Thời gian đó cũng chẳng được bao lâu. Rồi mùa hè đến anh tốt nghiệp cấp ba ra trường. Tôi lên lớp mười hai. Từ đó chúng tôi không còn gặp nhau nữa. Giờ ra chơi không còn có anh đứng trên kia nhìn xuống tôi cười. Tôi thấy lòng mình buồn khó tả. Nhìn lại những chỗ thân quen xưa tôi lại thấy nhớ anh, nhớ nụ cười quen thuộc ấy. Nụ cười đã làm tôi nhớ tới tận bây giờ. Khi tôi đã có gia đình. Nhưng tôi vẫn luôn nhớ về anh. Khi xưa tôi đã thề với chúng bạn là sẽ không bao giờ yêu bộ đội. Có lẽ vì thế mà tôi đã không gặp anh cho tới tận bây giờ. Ngày ấy khi ra trường anh thi đậu vào một trường cao đẳng dạy nghề, nhưng con trai đủ mười tám tuổi phải đi lính nghĩa vụ hai năm. Anh phải lên đường nhập ngũ. Bố mẹ anh cũng muốn hướng cho anh vào bộ đội. Tôi vốn sẵn ghét bộ đội cho nên khi anh kể vậy tự nhiên tôi thấy ghét luôn cả anh. Mặc dù trong lòng tôi đang thích anh. Vào quân ngũ anh viết thư về cho tôi. Tôi mừng lắm mặc dù đang tức, nhưng vẫn hồi âm lại cho anh. Thư qua thư lại anh chính thức ngỏ lời với tôi. Nhưng không hiểu sao khi anh nói ra anh yêu tôi, tôi lai thấy sợ hay tại vì tâm lý của tuổi học trò khi yêu không dám nhận là mình đã yêu mà chỉ thích để trong lòng? Tôi thấy sợ và không hồi âm cho anh nữa. Cũng từ ngày đó trở đi tôi không còn liên lạc với anh nữa vì tôi không hồi âm mà đơn vị anh lại chuyển đi nơi khác. Mặc dù trong lòng tôi vẫn còn tình cảm với anh, vẫn không thể nào quên được nụ cười khi xưa anh vẫn đứng trên tầng ba nhìn xuống tôi cười. Tôi yêu anh vì nụ cười đó. Nụ cười cứ man mác buồn khó tả. Nụ cười đó đã theo tôi từ đó cho đến tận bây giờ. Giờ đây tôi muốn tìm lại anh, muốn gặp lại anh để xin lỗi anh. Tôi đã không thực hiện đúng lời thề khi xưa với chúng bạn. Bởi chồng tôi bây giờ cũng là bộ đội, nhưng người đó không phải là anh. Mặc dù chưa một lần nói với anh là tôi yêu anh, nhưng tôi cảm thấy rất có lỗi với anh. Cho dù cuộc sống của tôi bây giờ rất hạnh phúc, nhưng tôi không thể nào quên được hình ảnh anh ngày xưa. Đó là kỷ niệm của một mối tình học trò trắng ngây thơ. Giờ tôi không biết anh đang ở đâu, làm gì. Tôi muốn qua trang tâm sự này viết lên những gì tôi đã cất kín trong lòng trong suốt thời gian qua. Mong rằng một lúc nào đó anh cũng như tôi ngồi ôn lại kỷ niệm xưa mà nhớ về tôi. Để rồi ngồi trước màn hình máy tính mà gõ lên những lời tâm sự này. Bất chợt anh sẽ đọc được những dòng tâm sự này của tôi về anh. Và anh sẽ gặp lại tôi trên một con đường tình cờ nào đó, tôi sẽ xin lỗi anh vì "tôi ghét bộ đội". Và tặng cho anh tất cả những bài thơ tôi đã làm, đã viết về anh. Và được nhìn lại nụ cười ngày xưa ấy một lần nữa... Nhật ký của 1 cậu bé đã trải qua Đầu tiên thì em xin đảm bảo tất cả những điều em kể dưới đây là sự thật 100% và em chính là người trải quaEm xin lan man 1 chút về khu nhà emKhu nhà em được xây từ năm 1996, khi nhà em chuyển về thì còn khá hẻo lánh, và chính xác thì bãi đất trước khi xây khu nhà này là 1 bãi tha ma rất rộngHồi nhỏ em ngủ thường hay giật mình, bị bóng đè, sức khỏe cũng ốm yếu lắm, sau này thì mời thầy về mới biết là sát dưới cột nhà em còn sót lại 1 cái tiểu nhỏ, đợt đó nhà em cũng phải làm lễ khá lớn rước cái tiểu đó lên chùa, xong rồi thì thầy u em thỉnh thầy dán bùa 4 góc nhà, từ đó em cũng bớt ốm đau, ngủ cũng ngon hơnSau này ông thầy kia mất đợt năm 2007 thì năm 2006 ông có gọi cho thầy u em, bảo là tôi sắp đến đại hạn, nhà 2 bác có âm khí nặng nhất từ trước tới nay tôi gặp, tôi có yểm 1 cái bia, 2 bác chôn ở trước cửa để kị tà, đất dữ nên không thể làm tốt hơn được . Thầy u em lên xin cái bia đó về, biếu thầy 1 khoản nhưng thấy không lấy, bảo là đại hạn sắp tới, tiền nong không mang đi được, mong thầy em chiếu cố con của ổng thầy em làm bên thuế cũng lâu năm rồiSau khi chôn cái bia được mấy năm thì nhà em cũng yên yên, có 1 sự là đó là cứ tầm nửa đêm, khoảng 12 rưỡi tới 3h sáng, em thì hay thức muộn chơi dota, hoặc xem phim linh tinh, trước khi đi ngủ thì em hay vào wc , em thường nghe thấy có tiếng người đi ngoài cầu thang, đầu tiên em cứ nghĩ là hàng xóm đi làm về nhưng tới lần thứ 4 thứ 5 gì đó em thấy nghi nghi, vì làm gì có ai cứ đi lại như thế bao giờ , em mở cửa ngó ra thì tiếng bước chân ngưng hẳn và không có ai ngoài đó cả, mấy lần em để ý đều như vậyBẵng đi 1 thời gian, trong nhà cũng ít có sự lạ xảy ra, có đúng 1 lần là bác em nhập vào ông cậu em ngồi uống rượu với thầy u em, và 1 lần giỗ bác mà u em quên k thắp hương, có 1 con đom đóm bay vào đậu lên đúng bát hương và nhà thì sáng rực, sáng tới mức có thể đọc được sách luôn ấy các thím ạ . Rồi u em phải chạy xuống chợ lúc đó ở khu em còn phiên chợ lúc 3h sáng của dân bán hoa quả mua ít hoa quả về thắp hương con đom đóm mới bay điRồi chuyện không hay cũng xảy đến, hôm nhà em làm lại cửa sắt, mặc dù đã nhắc rất kĩ nhưng không hiểu tay thợ làm thế nào mà nứt mất tấm bia trước cửa nhà em và thế là mọi việc đáng sợ bắt đầu xảy raĐầu tiên là phòng của thầy u em, phòng ngoài cùng, trước là cái ban công, sau thì thầy u em vẩy ra dân tình hay gọi là đeo ba lô đấy ạ. Trước kia khi cái bia còn lành lặn thì không có gì cả, nhưng những hôm mà thầy u em đi làm, em ở nhà 1 mình hay vào nằm ngủ trưa vì phòng đó u em hay dọn dẹp sạch sẽ thơm tho, còn phòng em thì như bãi rác ợ thì em rất hay gặp sự lạNhư các thím biết đấy, con người có giác quan thứ 6, dù ít hay nhiều nhưng ai cũng có, các thím có biết cảm giác khi mà có người nhìn chằm chằm vào mình không, em ngủ trong phòng thầy u em lúc nào cũng có cảm giác đấy, nhưng ở mắt ra thì không có ai cả , nhưng đáng sợ nhất là em thường nghe thấy tiếng động lạ ví dụ như tiếng đóng mở cửa cọt kẹt, tiếng đóng mở tủ lạnh và tiếng tủ giày nó kêu như tiếng cười ấy Có những hôm em nghe thấy tiếng động lạ em phi ra xem thì rõ ràng là tủ lạnh và cửa nhà tắm em đóng rồi, vậy mà tủ lạnh thì mở hờ , còn cửa nhà tắm thì vẫn còn đung đưa !Thằng em em năm nay học lớp 12, có 1 lần nó cũng ngủ ở trong phòng thầy u em, giữa mùa hè nóng nực, mất điện, nó nằm sát cửa sổ cho mát thì bông dưng nó kể là cảm thấy rùng mình, cả người nổi gai ốc lạnh toát, như có ai thốc quạt vào người nó vậy, nó sợ quá không dám ngủ nữa, khóa cửa lang thang ra quán net. Hôm nay em vừa thi xong, tình hình cũng tạm ổn, ngày kia thi môn nữa, về tới nhà em kể tiếp cho các thím về ngôi nhà đáng sợ mà em vẫn đang ở tại đóLần trước em định kể với các thím về chuyện cái bóng đen trên tường nhà em nhưng em chưa có thời gian, em xin kể luôn vào chuyệnHôm đó là mùa đông, tầm 6 rưỡi tối, thằng em em đang học lớp 11, chiều hôm đó nó học gia sư từ 6h tới 8h. Ở phòng em thì rộng, kê 2 bàn học, 1 bàn máy tính, tất cả đều đặt sát vào bức tường đối diện cửa phòngTrưa hôm đó thì thằng bạn em có lên nhà em ăn cơm, sau đó ngủ trưa, 2 thằng ngủ dậy thì thấythằng em em đang học thêm rồi. Em bật máy tính làm vài ván đế chế, thằng bạn em nó ngồi cạnh hóng, chơi đến trận thứ 2 thì em thấy có 1 bóng đen hình người trên bức tường trước có ai vào phòng em quay lại thì không thấy ai cả, đồng thời bóng đen trên tường cũng vụt biến mất 1 cách rất nhanh, cứ như nó chưa từng ở đóNhưng điều khiến em sợ nhất, chính là không phải em hoa mắt hay thần hồn nát thần tính, mà ngay khi em chột dạ quay ra nhìn, thì bắt gặp cả 4 đứa em , thằng bạn , thằng em em và gia sư của nó đều nhìn nhau 1 cách sững sờ, gia sư của thằng em em còn hỏi có ai vừa vào phòng đúng không !Và đáng sợ hơn là cả 4 thằng người đều rùng mình lạnh toát, mặc dù nhà em đang bật điều hòa, trong phòng rất ấm, thằng bạn em còn lạnh đến mức tóc gáy dựng hết cả lênRồi chuyện đó cũng còn xảy ra thêm vài lần nữa, nhưng chỉ mình em hoặc thằng em em bắt gặp, chứ không có lần nào đông người mà gặp tình huống như vậy nữa, có điều khi kể lại thì câu chuyện giống hệt nhau vẫn bức tường đó, vẫn chỗ ngồi đóRồi bẵng đi khoảng 1 tháng, em và thằng em em không còn gặp lại cái bóng đó nữa,nhưng ngay sau đó thì em lại có 1 giấc mơ mà giờ mỗi lần nhớ lại em vẫn còn cảm thấy rợn ngườiĐêm hôm đó em đi ngủ như thường lệ, em mơ thấy mình đang lái ô tô em có sở thích là lái xe các thím ạ, ít có điều kiện được ôm vô lăng nên thi thoảng cũng nằm mơ, đang đi trên đường thì em đâm phải 1 bé gái học tầm tiểu học, tốc độ cao nên chết ngay tại chỗ, còn khuôn mặt thì bắn lên kính xe của em. Em giật mình tỉnh dậy thì chân đá phải cái ghế khá đau, hơn nữa giấc mơ quá kinh khủng nên em vẫn nhớ rất rõTối hôm sau em đi chơi khá là khuya, về tới nhà thì nhà xe đã đóng cửa, em phải dắt mới đi về bao giờ cũng có mùi xăng, em phải khóa xăng lại rồi để ngoài 1 lúc cho nó bay mùi đi em cúi xuống khóa xăng thì ở ngay dưới chân chống xe máy có 1 cái ảnh 4×6, em nghĩ là của thằng em em làm rơi, nhặt lên nhìn thì không phải, chỉ là ảnh của 1 cô bé mặc đồng phục, độ tuổi trong ảnh có lẽ là học lớp 4 lớp 5, và em ngã ngồi ngay tại chỗ bởi cô bé trong ảnh chính là cô bé trong giấc mơ đêm qua mà em mơ thấy !!Phải 10 phút sau em mới định thần lại được, em vứt tầm ảnh ngay trước cửa, dắt xe chạy vào nhà tắm rửa rồi đi nằm nhưng trằn trọc mãi tới 2 h sáng mới ngủ được, có lẽ cũng do đã thành giấc rồi, sáng hôm sau dắt xe đi học thì em để ý bức ảnh không còn ở đó nữa ….Cũng đêm đó, do mất ngủ mà em đã nghe thấy rất nhiều tiếng động lạ tử nhà trên vọng xuống, và em lại khám phá ra thêm những điều còn kinh hoàng hơn nữa ở khu nhà em Tone gốc Dm Capo 1[Dm]Vẫn biết là [C]em với [Bb]anh giờ đây chẳng là [F]gìMà sao vẫn [C]đau khi thấy [Bb]em đi bên người [F]khác[Dm]Vẫn biết từ [C]lâu tất cả [Bb]cũng đã phai nhạt [F]màu[C]Nhưng chưa khi nao anh quên [Am]những giây phút ban [Dm] lúc gặp [C]nhau nói anh [Bb]giờ đây ổn rồi [F]màMà em biết [C]không anh cố [Bb]che đi nỗi buồn [F]đó[Dm]Muốn xoá sạch [C]đi để bước [Bb]tiếp để yêu một [F]người[C]Nhưng anh không thể bởi vì [Am]anh vẫn còn [Dm]yêu chi [Dm]ta có thể một lần [C]thôi em [Bb]hỡi,Hoán đổi cho [C]nhau để em biết anh yêu em [F]thế nàoĐể cho [Dm]em sẽ biết niềm đau [C]anh phải [Bb]gánhKhi cứ yêu [C]em dẫu biết tim [Am]em nay đã nguội [Dm] đâu [Dm]anh yếu đuối, bởi vì [C]yêu em [Bb]thôiNước mắt anh [C]rơi giữa đêm khuya vắng, anh điên [F]mất rồiNgày qua [Dm]anh vẫn sống, nụ cười [C]anh vẫn [Bb]héNhưng em biết [C]không anh chưa bao [Am]giờ thấy lòng bình [Dm]yên. Vẫn nhớ tiếng ca ngày nàoNgày đôi ta chưa xa cách nhauAnh nói câu ngọt ngàoLàm cho trái tim cồn càoCó lẽ đã sai từ đầuMình không nên yêu nên biết nhauĐể một ngày nói câu từ biệtLà muôn kiếp mang muộn phiềnCứ thế chúng ta trở thànhMột người dưng đã từng thân rất thânMỗi bước mỗi cách xa cuộc tìnhNghẹn ngào vây lấy đôi bàn chânCố gắng cũng không được rồiChỉ là mơ trăng nơi bóng nước thôiTrả lại người tháng năm tuyệt vờiNgười tôi thương mãi trong cả cuộc đờiKhi người đời hay nói dốiMới thấy thật lòng nhớ anhKhi người đời toan tính quáLại nhớ ta xưa ngây ngôNhưng thời gian như gió cuốnCô đơn về nước mắt cứ tuônTất cả thanh xuân của tôiĐã trao về ngườiHow to Format LyricsType out all lyrics, even repeating song parts like the chorusLyrics should be broken down into individual linesUse section headers above different song parts like [Verse], [Chorus], italics lyric and bold lyric to distinguish between different vocalists in the same song partIf you don’t understand a lyric, use [?]To learn more, check out our transcription guide or visit our transcribers forum

ngày qua anh vẫn sống nụ cười anh vẫn hé