Truyện Cô Giáo À, Lại Đây! của tác giả Lam Ngọc là một câu truyện teen kể về một cô gái Chu Tiểu Uyên. Cô chỉ là một giáo viên bình thường mà thôi hơn nữa cũng chưa từng khiến ai khó chịu.
Đánh giá: 7.3/10 từ 29 lượt. Cô vốn là một vị giáo viên không có gì đặc biệt nếu không muốn nói là bình thường. Cô cũng chưa từng khiến ai khó chịu về mình. Nhưng sao 5 người kia lại nhất quyết bám lấy cô không tha, lại còn bắt nạt cô nữa? Cô cần được tôn trọng
Đề bài: Tả một cô giáo đã từng dạy em và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp. Dàn ý Tả một cô giáo đã từng dạy em và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp. 1. Mở bài: - Giới thiệu cô giáo. + Cô giáo của em khoảng bốn mươi tuổi. + Cô là người mẹ thứ hai
Trước đó, gia đình đăng thông tin, hình ảnh tìm kiếm cô giáo P. (Ảnh: BĐTT). Lực lượng chức năng cũng phát hiện mảnh giấy với nội dung giống như thư tuyệt mệnh do cô P. để lại. Nội dung thư nêu những áp lực trong công việc của một giáo viên, việc chăm lo cuộc sống
Thế Quái Nào Cô Giáo Lại Ở Đây!? Thế Quái Nào Cô Giáo Lại Ở Đây!? Xếp hạng: 5/5 - 1 Lượt đánh giá. Cảnh báo độ tuổi: Truyện tranh Thế Quái Nào Cô Giáo Lại Ở Đây!? có thể có nội dung và hình ảnh nhạy cảm, không phù hợp với lứa tuổi của bạn. Nếu bạn dưới 18
oFRi9I. " Được rồi, được rồi. Nếu đã đến đây rồi thì lên văn phòng mình ngồi chơi chút nhé!!" Mặc dù vẫn còn thắc mắc nhưng Chu Tiểu Uyên không muốn nhắc đến thì cô cũng không cưỡng ép làm chắc chắn sẽ có lúc Tiểu Uyên nói với cô về điều đó" Ừ " Chu Tiểu Uyên cười cười hai tiếng gật đầu. Quả nhiên chỉ có Nhạc Ly là hiểu cô nhấtHai người vừa định quay người rời đi thì trước mắt đã xuất hiện một thân ảnh cái lớn chặng lại khiến cả hai không khỏi dửng sốt" Giám đốc Nhạc, đã lâu không gặp "" Chỉ mới cách một ngày " Nhạc Ly nhìn chằm chằm Mị Thần một hồi rồi mới mở miệng châm chọc. Thật không ngờ hắn ta lại là người đưa Tiểu Uyên đến giờ cô đã có thể đoán được phần nào thái độ kì lạ của Tiểu Uyên. Chắc là lại nhớ đến quá khứ rồi" Mị Thần không phải cậu đã về rồi sao?" Chu Tiểu Uyên thắc mắc hỏi. Coi vừa bước xuống xe thì hắn ta cũng quay xe rời đi mà. Sao bây giờ lại đứng ình ra đây" Tôi có chút chuyện cần nói với giám đốc Nhạc " Mị Thần liếc Chu Tiểu Uyên một cái rồi nhìn Nhạc Ly cười" Ngài hẳn là muốn bàn về hợp đồng Kim Khánh đúng chứ? Vậy cùng theo tôi đến văn phòng " Nhạc Ly nghiên người làm động tác mời trông với cùng lịch hiểu khá rõ về con người này. Nếu hôm nay không cho hắn một cuộc nói chuyện rõ ràng thì sẽ còn dây dưa dài dài. Mà cô thì ngại phiền phức nên nhanh chóng kết thúc đi thôi-Phòng Giám Đốc" Mời vào "Nhạc Ly nhanh chóng bước vào phòng theo sau là Mị Thần và Chu Tiểu Uyên. Thành thật mà nói thì đây là lần đầu tiên cô bước chân vào văn phòng của Nhạc Ly, bình thường đều là ở phòng nghỉ nên đối với phòng làm việc của Nhạc Ly tương đối lạ Mị Thần có vẻ như rất quen thuộc với nơi này, vừa bước vào liền ngồi phịch xuống ghế sofa rất tự nhiên mà gác chân lên bàn. Một bộ dáng cực kì đáng đánh đòn" Bỏ chân xuống đi "Nhạc Ly bước đến bàn làm việc cầm một tập hồ sơ rồi lên tiếng nhắc nhở ai đó"Không thì sao chứ?" Mị Thần lầm bầm nhưng vẫn ngoan ngoãn bỏ chân xuống trở lại bộ dáng cao ngạo thường ngàyThật kì lạ nha, theo sự hiểu biết của cô về Nhạc Ly thì cô ấy là người theo đuổi sự hoàn hảo, từ việc sắp xếp văn phòng hay công việc đều trật tự và có kế hoạch. Vậy mà hôm nay Nhạc Ly lại cực kì bao dung cho kẻ " bê bối " nào đó,không trực tiếp đuổi ra khỏi thật sự bao dung hay vì hắn ta là đối tác? Cái này thì cô không rõThêm một chuyện này nữa, có thể là cô đã suy nghĩ quá nhiều nhưng hai người họ có gì đó rất thân thiết. Dù lời nói và hành động có chút lạnh nhạt nhưng từ ánh mắt cô có thể nhận ra sự gần gũi trong là quen nhau từ trước?" Nhạc Ly tớ đến phòng ngủ chờ cậu nhé?" Cô cảm thấy việc mình đứng đây là rất dư thừa. Dù sao hai người bàn công việc, cô ở đây cũng chẳng giúp được gì" Ừ, vậy phiền cậu"" Không sao "Chu Tiểu Uyên vẫy tay chào rồi ra khỏi phòng, đi một đường đến phòng nghỉ của Nhạc Ly. Lúc trước khi chưa nhận công việc giáo viên, mỗi ngày cô đều đến công ty Nhạc Ly giúp nhiên công việc cũng chẳng vất vả gì, chỉ là mấy việc lặt vặt phần lớn thời gian cô đều nằm trong căn phòng này hết ăn rồi lại ngủ. Thế là từ phòng nghỉ của Nhạc Ly biến thành của côChỉ là sau này đã không thường dùng đến nữaChu Tiểu Uyên nằm trên giường suy nghĩ miên man không biết từ lúc nào đã thiếp điTrong lúc đó" Mị thần, cậu không có gì để nói sao? Tiểu Uyên thế nào lại đi xe cậu đến đây?" Nhạc Ly ngồi đối diện Mị Thần khoanh hai tay trước ngực, sắc mặt lạnh nhạt hỏi" Câu này để tớ nói mới đúng? Cậu từ khi nào thì quen cô ấy?"Mị Thần không trả lời mà hỏi ngược lại"Cậu muốn biết cái gì mà không thể "Nực cười với thế lực của hắn muốn điều tra chuyện giữa cô và Tiểu uyên chỉ đơn giản là một cái búng tay. Cho dù cô có giấu nhẹm chuyện đó đi thì hắn vẫn có thể tra ra như thường. Huống hồ cô cũng chẳng che đậy cái gì" Tớ không đê tiện đến mức đó "" Nhưng bạn cậu thì có "Mị Thần "..."Khóe miệng mị Thần giật giật, cuối cùng đành phải giơ tay xin hàng. hai cô gái này là tâm linh tương thông? Nếu không tại sao ngữ khí lẫn lời nói đều giống nhau như vậy? Chẳng lẽ trong mắt họ hắn bỉ ổi đến vậy?Chu Tiểu Uyên thì không nói, nhưng ngay cả Nhạc Ly cũng vậy. Người khác có thể không hiểu hắn, sao cô có thể không hiểu đây?Chính suy nghĩ này khiến hắn với cùng bực bội giọng nói cũng trở nên gắt hỏng hơn" Nếu biết tớ cũng không đến làm phiền cậu "" Vì sao?" Nhạc Ly nhìn hắn một hồi lâu rồi mới hỏi" Trước đây cậu chỉ có tớ là bạn "" Ghen à?"" Nếu tớ nói phải thì sao?!"" Đừng vô lí như thế "" Tớ vô lí tớ sợ ai!!!!!!"Nhạc Ly "........."Đúng là rắc rối quá điMà nói ra thì chuyện này cũng không hiếm lạ gì cho cam. Ba cô và Mị Thần là chỗ thân thiết, nên việc hắn đến nhà cô chơi là chuyện thường tình. Mới gặp, cô lớn hơn hắn 2 tuổi nên đối với cậu em trúc mã này không mấy quan tâmNgược lại tên này mỗi ngày đều đi theo sau cô lôi kéo chơi cái này cái kia. Lúc đầu cô cảm thấy phiền phức nên kiên quyết từ chối, ai mà ngờ trên này thế lại cứng đầu nhất quyết lôi cô đi bằng dần cô cũng quen với điều đó, đôi khi lại chủ động dẫn hắn đi chơi. Và cứ thế hai đứa trở nên thân thiếtTuy nhiên hồi nhỏ là thế, đến khi lớn lên cô mới dần dần phát hiện ra, Mị Thần đối với cô có một loại chiếm hữu kì lạ. Không phải là tình yêu nhưng xứ hễ có ai đó gần gũi với cô một chút thì liền bị hắn dọa cho chạy mất. Thế nên suốt thời đi học cô chẳng có lấy một người bạn nàoSau đó cô ra nước ngoài du học, hai người cắt liên lạc từ đó. Thế mà khi vừa về nước chuyện đầu tiên không phải hỏi thăm cô mà là hỏi tội. Cô quả thật không biết trong đầu hắn đang nghĩ cái gì nữa" Tớ đã nói không cần quan tâm đến việc đó rồi mà " Nhạc Ly vuốt vuốt mi tâm thở dài một hơi nói" Lần này tớ cũng không muốn gây rối gì đâu. Chỉ muốn biết cậu gặp cô ấy như thế nào thôi "" Vì sao cậu nhất định muốn biết?"Trước câu hỏi của Nhạc Ly Mị Thần có chút bất đắc dĩ. Chẳng lẽ cô sợ hắn dọa Chu Tiểu Uyên chạy mất? Chẳng lẽ hắn không quan trọng bằng một người mới quen sao?" Được rồi, thật ra thì đám người Mộ Dung Huyền xó điều tra về Chu Tiểu Uyên nhưng kết quả nhận được chỉ có chút ít thông tin cá nhân mà thôi, những chuyện như có quan hệ với ai, quá khứ như thế nào đều không tra ra được ""Không tra được?"" Đúng vậy "Nhạc Ly chống cầm trầm tư, cô quen Tiểu Uyên cũng được hai năm nay, nhưng ngoại trừ biết được cô ấy từng bị phản bội ra thì quá khứ của Tiểu Uyên coi cũng không biết là bao. Cô ấy không nói cô cũng ngại hỏi, chỉ sợ lại động đến vết thương lòngNhưng lần này cô thật sự phải hỏi ra sao? Nếu không, liệu có ai đó muốn hãm hại cô ấy không?" Tớ nói điều này là sợ Chu Tiểu Uyên gây bất lợi cho cậu. Dù sao đề phòng vẫn hơn " Thấy Nhạc Ly không nói gì Mị Thần lại lên có thể không đụng chạm đến Chu Tiểu Uyên vì biết cô có vị trí quan trọng trong lòng Nhạc Ly. Nhưng hắn tuyệt đối không cho phép cô gây nguy hiểm cho Nhạc Ly. Tuyệt đối không" Thần, tớ nhờ cậu một chuyện "" Hử?"" Giúp tớ bảo vệ cô ấy. Tớ tin cô ấy""....... Vì một người ngoài mà cậu chủ động gọi tớ là 'Thần '....... Xem ra không thể từ chối nhỉ?!"" Trông cậy vào cậu "-Viết xong chương này tự nhiên ta thấy Mị Thần X Nhạc Ly mới là Cp chính. Không biết có lạc tông không nữa30cmt 1 chương mới nhé các nàng
Thái Hạo 20-7-2021 Bây giờ tuyệt đa số học sinh không còn thích Truyện Kiều nữa, nếu không muốn nói là thấy nhàm chán, ngớ ngẩn, nhạt nhẽo… Các bạn không tin thì cứ vào các trường phổ thông mà hỏi, 100 học sinh, khó có nổi một em trả lời rằng “thích”. Vì sao thế, vì văn học nhà trường đã trở nên hoàn toàn xa lạ với cuộc sống, nó chỉ còn là chuyện bình tán miên man, học thuộc và thi. Khi bạn nói cái không liên quan gì tới người học, không đụng chạm gì tới thân phận và đời sống của chúng, không gắn gọng gì với cái bối cảnh xã hội mà chúng đang sinh tồn đây thì bạn đã thành người rỗi hơi ngớ ngẩn, bạn thành kẻ ác đầu độc tâm hồn trẻ bằng mớ chữ khô khốc vô hồn vô trí. Tôi sẽ bày cho bạn cách làm cho học trò yêu thích Truyện Kiều. Hãy lấy chất liệu cuộc sống ở thời đại chúng ta để minh họa, để liên hệ, để đánh thức, để khơi dậy… Truyện Kiều kể về cuộc đời một người con gái xinh đẹp, đức hạnh, thông minh, đa cảm nhưng đã bị một xã hội vô luân vùi dập xuống bùn đen. Kiều phải tự bán mình để lấy tiền cứu cha mẹ, đi làm đĩ để giữ mạng sống, bị trao qua đổi lại như một món đồ chơi trong tay bọn quan lại và lũ “đại gia”. Chuyện ấy có xa lạ gì với xã hội chúng ta đang sống không? Không, tuyệt nhiên không. Ngày xưa chỉ có một Thúy Kiều, ngày nay là hàng ngàn hàng vạn. Thúy Kiều ở khắp nơi, Thúy Kiều kêu khóc trên mọi miền của đất nước chúng ta. Cái xã hội mà Kiều sống, với “Người nách thước kẻ tay đao/ Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi”, với “Đầy nhà vang tiếng ruồi xanh”, với “Làm cho khốc hại chẳng qua vì tiền” với “Ba trăm lạng việc này mới xong”; cái xã hội ấy thì có khác gì chốn ta đang sống đây, nếu có khác thì chẳng qua thời của Nguyễn chỉ một hai còn bây giờ thì nhan nhản, phủ kín mặt đất này. Có gì không phải mua bán chạy chọt, có gì không phải “trà nước, lót tay”; những nỗi oan khốc cứ từ trời giáng xuống, bao nhiêu gia đình tan nát, bao nhiêu phận người bị vứt ra lề đường… Hãy lấy chính cuộc sống của các em học sinh, cuộc sống của cha mẹ các em, của gia đình các em, xóm giềng các em mà giúp chúng nhìn lại. Quay quắt, bơ phờ, đầu tắt mặt tối, bị móc túi, bị hà hiếp, bị bịt mồm; lo chạy cửa trên cửa dưới, lo đút cửa trong cửa ngoài… Rồi hãy giúp chúng hình dung ra tương lai cuộc đời đời chúng ở ngày mai khi phải sống trong một xã hội giả trá, hư ngụy, một xã hội vì tiền mà tán tận lương tâm, một xã hội dùng quyền mà hà hiếp đày đọa con người. Đó, đó chính là Truyện Kiều đó. Trong lịch sử dân tộc, chưa bao giờ chất liệu sinh động để minh họa cho văn học lại giàu có như thời đại chúng ta đang sống đâu, đừng lãng phí nó. Thầy cô giáo phổ thông, xin đừng nói nhảm như kẻ mộng du nữa. Cái thứ văn vẻ ấy nó chỉ là biểu hiện của kẻ mất trí, của phường ngẩn ngơ ấm đầu. Mọi tác phẩm đều có thể bắt đầu và đi tới như thế, từ văn học dân gian đến văn học viết, từ trung đại đến hiện đại, từ văn học cách mạng đến văn học đương đại. Hãy đưa văn học trở lại với cuộc sống, đừng tiếp tục “tâm hồn treo ngược cành cây” nữa. Thiên hạ khinh giáo viên văn chúng ta cũng bởi cái diêm dúa, chập mạch, mơ mơ màng màng rất dở người ấy.
" Chậc, cô giáo à không ngờ cô lại đến những nơi như thế này. Thật mở rộng tầm mắt a ~ "" Các cậu sao....... " Âm thanh chế giễu đầy quen thuộc vang lên trên đỉnh đầu khiến Chu Tiểu Uyên sửng sốt ngẩn mạnh đầu lên nhìn đối phương. Nhưng khi vừa chạm vào ánh mắt của họ cô dường như chết đứng tại chỗGiống, giống biết có phải là do men rượu hay không, rõ ràng trước mắt cô là học sinh của mình thế mà gương mặt của những ác ma kia lại dần dần hiện hữu. Bọn hắn nhìn cô với ánh mắt chán ghét lẫn khinh bỉ như ngày hôm đó. Cái ánh mắt mà mỗi đêm ám ảnh cô, dằn xé tâm can cô đau đớnCô cứ nghĩ rằng sau ngày đó mình sẽ không còn phải chứng kiến loại ánh mắt đó nữa. Vậy mà hôm nay, chính học sinh của cô lại nhìn cô bằng ánh mắt đầy ghê tởm đó. Cô không sai, không sai điều gì cả. Thế thì tại sao cô luôn phải chịu đựng những nhục nhã này đây? Tại sao vậy chứ?" Cô giáo sao lại không nói gì? Sao không biện minh cho chính mình đi? Cô rất giỏi việc đó mà " Sự im lặng của Chu Tiểu Uyên khiến Cố Mạnh Phong tức giận. Hắn không biết bản thân tức giận điều gì nhưng cứ nghĩ đến những ánh mắt như sói đói đang nhìn cô kia hắn lại không nhịn được. Hắn muốn nghe thấy lời giải thích từ cô chỉ một câu thôi cũng đượcChu Tiểu Uyên ngơ ngác nhìn hắn trong mắt là một mảnh trống rỗng khiến người ta không biết cô đang nghĩ gì. Hay chính bản thân cô cũng chẳng biết được" Mạnh Phong không cần tức giận. Bây giờ tốt nhất là phải đưa cô ấy ra khỏi đây" Mộ Dung Huyền lên tiếng khuyên can. Hắn tất nhiên hiểu Mạnh Phong đang nghĩ gì đó cũng là suy nghĩ của hắn. Nhưng bây giờ không phải lúc tức giận, cô đang say và đã không còn nhận ra bọn hắn là ai nữa rồi" Nào, cô giáo chúng ta đi thôi " Giọng nói đầy ôn nhu mê hoặc vang lên, nếu là người khác chắc chắn sẽ không cưỡng lại được. Tuy nhiên vào tai Chu Tiểu Uyên lại như ác quỷ đòi mạng" Không, không cần lại gần tôi. Thật kinh tởm "Chu Tiểu Uyên hoảng loạn hai tay ôm lấy thân thể nhỏ bé của mình từng bước lùi lại. Gương mặt xinh đẹp nay đã dàn dụa nước mắt"Cô...." Hành động tiến lên của Mộ Dung Huyền bị câu nói của Chu Tiểu Uyên làm cho đứng khựng lại, sắc mặt hết xanh rồi lại trắng trừng trừng nhìn cô. Kinh tởm? Cô dám nói hắn kinh tởm? Người phụ nữ chết tiệt này........"Nói nhiều với cô ấy làm gì, trực tiếp kéo đi có phải tốt hơn không?" Hỏa Diễm là người không biết kiên nhẫn, nhìn thấy tình cảnh dây dưa khó chịu này hắn trực tiếp bước lên cầm lấy tay Chu Tiểu Uyên lôi đi" A A A A.... Buông tôi ra. Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì đây? Đã qua bao nhiêu năm rồi sao vẫn không chịu buông tha cho tôi? Tại sao?" Chu Tiểu Uyên như bị giật điện hất tay Hỏa Diễm ra. Nhưng vì động tác quá mạnh nên cả người cô đều ngã sụp xuống đấtSáu con người đứng lặng im, hết nhìn nhau rồi lại nhìn đến người con gái đang khóc trên mặt đất kia. Tiếng khóc đau thương của cô vang vọng khắp lối đi hoang vắng, muốn bao nhiêu bi thảm liền có bấy nhiêu" Nào, cô giáo chúng tôi không làm hại cô. Bình tĩnh đi " Lãnh Tình, Lãnh Huyết dịu dàng đến bên cô trong mắt lộ ra nhu tình cùng đau xót mà chính họ cũng không biết được" Xin lỗi đã làm phiền các vị. Cô ấy là bạn tôi " Giọng nói thanh lãnh xa lạ vang lên đồng thời hai cánh tay đang đặt trên vai Chu Tiểu Uyên cũng bị hất ra" Nhạc...Ly? Là cậu phải khôbg Nhạc Ly? Mau... mau cứu mình. Bọn họ muốn bắt mình.... muốn bắt mình đi.... Nhạc Ly cứu mình với, mình không muốn..... không muốn đi với họ.... Hức... Hức... Hức " Chu Tiểu Uyên như cá gặp nước bám lấy Nhạc Ly không buông. Giọng nói nghẹn ngào cầu cứu" Ngoan, ngoan nào... Mình ở đây rồi không có chuyện gì nữa đâu " Nhạc Ly vuốt nhẹ mái tóc cô, đau lòng thấy Chu Tiểu Uyên mãi không trở lại nên cô mới đi tìm không ngờ lại bắt gặp cảnh biết " bọn họ" trong lời cô không phải những người trước mặt nhưng chắc chắn là có liên quan khiến cô không khỏi nhìn thêm vài lần. Quả thật là rất quen mắt" Tưởng là ai hóa ra là giám đốc Nhạc, thất lễ rồi" Mị Thần nãy giờ vẫn một mực im lặng nay lại nở nụ cười rạng rỡ hướng Nhạc Ly chìa tay ra" Ra là Mị thiếu gia, bay giờ tôi có việc nhờ cậu gửi lời chào đến Mị gia chủ. Tạm biệt " Như đã nhận ra đối phương là ai Nhạc Ly cười cười đáp lại nhưng không bắt lấy bàn tay chìa ra kia. Đỡ Chu Tiểu Uyên rời đi-Sáng hôm sau" Bài học đến đây là kết thúc các em có gì thắc mắc không? " Chu Tiểu Uyên đứng trên bục nhìn xuống lớp hỏiNgày hôm qua hình như cô uống hơi say không biết có làm ra chuyện gì thất thố không nữa. Hỏi Nhạc Ly thì cô ấy bảo không có gì nhưng cô vẫn cảm thấy có gì đó không ổn mà lại không biết không ổn ở chổ nào" Vũ Đình, hôm nay lục thiếu không đi học sao? " Sau khi mọi người đều ra khỏi lớp Chu Tiểu Uyên mới cố ý giữ cô bé lớp trưởng lại hỏi" Vâng. Nhưng cô đừng quan tâm làm gì họ lúc nào cũng vậy cả " Vũ Đình gật đầu nói. Mặc dù có nghe một chút tin đồn không hay giữa cô giáo chủ nhiệm và lục thiếu nhưng Vũ Đình lại không tin là thật. Cô giáo này không giống dạng người muốn trèo cao"Ừ, cô đã biết. Cám ơn em " Chu Tiểu Uyên nở nụ cười gật đầu. Hà, lúc nào cũng vậy à? Đúng là có tiền thì muốn làm gì thì làm. Đáng lẽ ra cô nên đến nhà hỏi thăm nhưng mà cô không dám đối diện với những gương mặt đó. Thôi thì kệ vậy đi" Cô giáo Chu, thầy hiệu trưởng muốn gặp cô" Một người phụ nữ bước vào phòng giáo viên đến bên bàn của Chu Tiểu Uyên nói. Hình như người phụ nữ này là..... thư kí của hiệu trưởng" A, vâng. Tôi sẽ đến ngay " Chu tiểu Uyên nhanh chóng đáp nhưng trong lòng không khỏi thắc mắc. Cô vào trường cũng chỉ hơn một tuần lại chưa từng mắc lỗi nào, hiệu trưởng muốn gặp cô làm cái gì chứ?-Phòng hiệu trưởngCộc cộc cộc...."Mời vào " trong phòng hiệu trưởng truyền ra giọng nói trầm thấp của đàn ôngCạch. Chu Tiểu Uyên bước vào phòng liền bắt gặp ngay vị hiệu trưởng đáng kính đang ngồi trên bàn làm việc chăm chỉ ghi chép sổ sách. Ngay cả khi cô đứng trước mặt ông cũng chẳng buồn ngần đầu lên " Hiệu trưởng tôi đến rồi đây " Dù không mấy thích thái độ của ông ta nhưng vì chén cơm cô đành phải khép nép nói" Cô giáo Chu, hôm nay trong lớp cô có đến 6 người nghỉ học không phép?"" Vâng là lục thiếu "" Vậy cô có biết lí do không?""Cái đó...... Tôi không biết thưa hiệu trưởng "" Thân là chủ nhiệm vì sao học sinh của mình nghỉ học lại không biết lí do? Cô làm việc kiểu gì thế hả?" Lúc này vị hiệu trưởng mới ngẩn đầu lên nhìn Chu Tiểu Uyên to giọng quátOa, Thật tròn. Vị hiệu trưởng này có một gương mặt thật tròn a, dùng compa quay mộ vòng là vừa đúng luôn. Cộng thêm cái đầu trọc lóc kia thì chẳng khác nào trái bóng cả. Bây giờ ông ta tức giận đến nỗi cơ mặt giật giật nhìn cứ như trái bóng nảy vậy. Buồn cười hết sức"Vâng, đó là sai sót của tôi. Tôi sẽ kịp thời chấn chỉnh " Chu Tiểu Uyên ngoài mặt tỏ ra cung kính nhưng trong lòng là đã nhịn cười muốn nội thương" Biết sai là tốt. Sau khi tan trường hãy đến nhà bọn họ thăm hỏi đàng hoàng, biết chưa?"" Hả.... À vâng, tôi biết rồi " Cái ông già này bị gì vậy chứ muốn lấy lòng bọn họ thì tự mình đi đi bắt cô đi làm gì" Tốt, cô ra ngoài đi tôi còn có việc " Nói rồi ông ta phủi phủi bàn tay mập mạp như xua đuổi ruồi bọ" Vâng " -Ra khỏi phòng Chu Tiểu Uyên nhanh chân chạy ra phía sau vườn trường. Cô vươn hai tay lên trời hít một hơi thật sâu và...." LÃO HIỆU TRƯỞNG CHẾT TIỆT "Tiếng hét thâm hậu của Chu Tiểu Uyên khiến cho những chú chim đang yên giấc trong tổ ấm khiếp sợ đập cánh bay lên bầy trời xanh kia kèm theo vài tiếng chíp chíp đầy ai dù rất rất không muốn làm theo lời lão hiệu trưởng nhưng cô có thể khôbg đi sao? Vậy là sau khi tan học Chu Tiểu Uyên phải ngoan ngoãn đến căn biệt thự nơi những học sinh " yêu dấu " của cô đang ởCộc... c..Cạch" A xin.... " Từ xin chào vừa muốn bật ra liền nuốt ngược trở lại. Chu Tiểu Uyên hai mắt mở to nhìn trân trối vào hai con người trước
Trọn bộ Cô Giáo À, Lại Đây! Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Cô Giáo À, Lại Đây! Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi full truyen Cô Giáo À, Lại Đây! của tác giả Lam Ngọc rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình, Truyện Teen này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Cô vốn là một vị giáo viên không có gì đặc biệt nếu không muốn nói là bình thường. Cô cũng chưa từng khiến ai khó chịu về mình. Nhưng sao 5 người kia lại nhất quyết bám lấy cô không tha, lại còn bắt nạt cô nữa? Cô cần được tôn trọng nha! Doc truyen co giao a lai day lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Cô Giáo À, Lại Đây! full, chương 1, chương cuối. Cô Giáo À, Lại Đây! wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Cô Giáo À, Lại Đây! review, Cô Giáo À, Lại Đây! Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Cô Giáo À, Lại Đây! Danh sách chương Cô Giáo À, Lại Đây! Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment
Cô vốn là một vị giáo viên không có gì đặc biệt nếu không muốn nói là bình thường. Cô cũng chưa từng khiến ai khó chịu về mình. Nhưng sao 5 người kia lại nhất quyết bám lấy cô không tha, lại còn bắt nạt cô nữa?Cô cần được tôn trọng nha!
cô giáo à lại đây