Nội dung truyện Tổng Giám Đốc Siêu Cấp Giàu Có Là Chồng Tôi Truyện Tổng Giám Đốc Siêu Cấp Giàu Có Là Chồng Tôi của tác giả Lâm Miên Miên kể về Nguyễn Tố là thiên kim thật vừa sinh ra đã bị ôm nhầm, sau này trở về lại bên cạnh bố mẹ ruột nhưng lại phải thay thiên kim giả gả cho người thực vật. Thật ra thì, thiên kim giả là người trùng sinh sống lại.
Cô vợ bỏ trốn 15 tuổi. Đánh giá: 3 / 10 từ 1 lượt. Cô và Đường Chá là thanh mai trúc mã, vì hiểu lầm mà xa nhau ba năm. Vốn là thiên kim của một gia đình giàu có, nhưng vì hoàn cảnh, cô phải trải qua cuộc sống khó khăn, không nơi nương tựa…. Cho đến khi gặp anh - Lâm
Thuộc thế hệ doanh nhân 7x, Nguyễn Thành Phương, Tổng giám đốc CTCP Tập đoàn Điện máy điện lạnh Việt Úc (Kangaroo) đã trung thành với triết lý kinh doanh khác biệt: "Tạo ra cung để kích cầu", mang đến những gì xã hội cần, chứ không phải thứ xã hội đã có. Dù có
Tôi Là Đệ Nhất Hắc Nguyệt Quang Của Tu Chân Giới. 493 42,266 Trở Thành Boss Siêu Giàu Sau Thất Nghiệp. 675 67,827 . Chapter 25 1 Ngày Trước Hot. Được Chồng Rắn Siêu Sủng Khi Xuyên Qua Thú Thế Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ
Chức năng của bọn NHNN là để kiềm chế lạm phát mà. Nên mới có vụ lạm phát tăng thì bọn bank tăng lãi suất để dân gửi tiền, hạn chế vay, để tránh tiền lưu thông trên thị trường nhiều. Giờ mà cứ in thêm thì tiền càng ngày càng mất giá -> khủng hoảng kinh tế như
HFDBs0V. Nguyễn Tố xin nghỉ hai ngày, thêm hai ngày được nghỉ sẵn thì tổng cộng có bốn ngày nay đã là ngày thứ ba, ngày giỗ của mẹ nuôi đã qua, Nguyễn Tố chuẩn bị quay về thành Minh Sùng đặt hai tấm vé máy bay, chuyến bay vào buổi xong, anh và Nguyễn Tố đi ra ngoài, dù sao thời gian vẫn còn nhiều, có thể tới tham quan trường cấp ba của này về quê Nguyễn Tố, anh đã tới thăm trường cấp một và cấp hai của cô, như thể đi thăm hết những nơi cô từng trải qua là có thể gần cô thêm một chút Tố thấy thời gian vẫn còn dư dả, không cần tới sân bay ngay nên đồng ý dẫn Quý Minh Sùng đến trường cấp ba ngày xưa mình trình học của cấp ba rất nặng, hầu như chẳng có ngày nghỉ, ngày nào học sinh cũng phải đi Trung học số Một thành phố lại quản nghiêm, thời gian vào học sẽ không cho người ngoài tuỳ tiện ra vào nên Nguyễn Tố và Quý Minh Sùng chỉ dạo quanh trường một đá hòn đá dưới chân, nói với anh “Lần đầu tiên tới trường cấp ba, em cảm thấy trường rất rộng lớn.”“Giờ thì sao?” Quý Minh Sùng nhìn cô.“Giờ lại thấy thật nhỏ.” Nguyễn Tố nâng tay nhìn thời gian, “Em định dẫn anh tới căn tin trường ăn nhưng thôi, không nên phá vỡ quy định của nhà sẽ dẫn anh đến quán hoành thánh trước kia em thích nhất.”“Được.”Mấy hôm nay luôn là Nguyễn Tố nói ăn gì sẽ đi ăn đấy, ban đầu cô còn tưởng Quý Minh Sùng không quen, dù anh khen ngon nhưng cô nghĩ đó là lời khách sáo mà ngờ sau hai hôm nay, cô phát hiện ra những món cô sắp xếp đều là món anh thích ăn nay mới là ngày thứ ba bọn họ ở riêng với trong ba ngày này, mối quan hệ của bọn họ hay sự hiểu biết lẫn nhau đều tăng lên một ăn gia đình Nguyễn Tố muốn dẫn Quý Minh Sùng tới ở khá gần trường học cho nên không cần bắt xe, thời tiết lại đẹp, nhiệt độ không khí vừa vặn, hai người chậm rãi đi bộ tới trường học có một con phố vô cùng náo nhiệt, thường kinh doanh nhằm vào đối tượng là học sinh, một loạt cửa hàng nào là quần áo, văn phòng phẩm, hay trà sữa, quán ăn vặt,… Mấy tháng trước Nguyễn Tố từng tới đây một lần, biết quán ăn gia đình kia vẫn chưa đóng lúc dẫn Quý Minh Sùng đi tới đó, một giọng nam hùng hậu vang lên gọi cô lại “Nguyễn Tố? Đúng là cậu này!” Về quê rất dễ đụng phải người là Nguyễn Tố không ngờ sau khi tốt nghiệp vẫn còn có thể gặp lại Vu cấp ba, Vu Trì theo đuổi Nguyễn Tố vô cùng dữ ta và Nguyễn Tố khác lớp, giờ đã mười năm trôi qua mà Nguyễn Tố liếc mắt một cái đã nhận ra cậu ta, chứng tỏ ấn tượng cực kỳ sâu sắc.“À, chào cậu, Vu Trì.” Nguyễn Tố mỉm cười chào cậu Trì không để đầu đinh như hồi cấp ba, cũng không gầy nhom như hồi đó, trên người nhiều thêm hơi thở khói lửa nhân ta cười ha hả, “May là cậu không hỏi tớ là ai, cậu còn nhớ tớ à?”“Ừ, còn nhớ.”Vu Trì đưa mắt sang Quý Minh Sùng bên cạnh Nguyễn Tố, “Bạn trai cậu à?”“Vẫn chưa phải.” Người trả lời là Quý Minh Sùng, giọng anh trầm ổn, anh cũng đang quan sát Vu người đàn ông lặng lẽ đánh giá nhau, cũng đang âm thầm phân cao ra Vu Trì hết hy vọng với Nguyễn Tố từ lâu rồi nhưng dù sao cô cũng là người năm xưa cậu ta thích nhất và cũng là người cậu ta thích nghiêm túc nhất nên giờ thấy bên cạnh cô xuất hiện một người đàn ông khác thì cũng vô thức xét nét, ấu trĩ một lần.“Đến giờ cơm rồi.” Ứng Trì lấy di động ra xem giờ rồi mời Nguyễn Tố, “Đúng lúc nhà tớ có mở một tiệm cơm, hay tớ mời cậu với bạn cậu một bữa nhé?”Nguyễn Tố đưa mắt nhìn Quý Minh Sùng một cái xem như đang hỏi ý kiến của lòng Quý Minh Sùng nghĩ thế nào thì không ai biết, chỉ thấy anh thản nhiên gật liếc mắt một cái là biết chàng trai tên Vu Trì này hơi lạ, hai người còn từng học chung trường cấp ba, Nguyễn Tố vẫn còn nhớ rõ cậu ta nên chắc hẳn hai người này đã từng có gì đối phương đã mời, Nguyễn Tố cũng không tiện từ chối, còn hỏi ý kiến của anh thì anh chẳng thể keo kiệt đến nỗi không thể khoan dung với tình địch trong quá khứ của người đi vào tiệm cơm nhà Vu Trì dẫn bọn họ lên phòng bao trên khăn trải bàn xong, lúc gọi món, Vu Trì hỏi “Cậu còn thích ăn khoai tây thái sợi không?”Nguyễn Tố sửng sốt, liếc qua Quý Minh Sùng một cái rồi gật đầu.“Ok, người anh em, anh ăn được nội tạng bò không? Quán tôi nổi tiếng nhất là món lẩu nội tạng bò đấy.”Quý Minh Sùng bình tĩnh đẩy gọng kính, “Ăn được.”Sau khi hỏi rõ khẩu vị của bọn họ, Vu Trì gọi một bàn đồ cậu ta vẫn định gọi thêm, Nguyễn Tố vội ngăn lại “Đừng gọi nữa, gọi nhiều quá không ăn hết lại lãng phí.”Vu Trì gài bút bi ra sau tai, cảm khái “Cậu vẫn thích lo nghĩ cho người khác như vậy nhỉ.”Quý Minh Sùng ngẩng đầu lẳng lặng nhìn cậu đồ ăn xong, Vu Trì ngồi xuống sờ sờ đầu mặt với nữ thần của mình ngày xưa, cậu ta vẫn thấy hơi ngại ngùng, “Thành tích của tớ kém, học xong không lên đại học năm nay tớ tự mình làm ăn, hợp tác với một người họ hàng mở quán cơm này, kinh doanh cũng nếm thử đồ ăn là biết, tay nghề đầu bếp ok lắm.”Năm ấy Vu Trì là đại ca trường nổi tiếng vang dội ở Trung học số nhiên tất cả truyền thuyết đều biến mất sau khi cậu ta tốt nghiệp, vị trí đại ca trường luôn luôn thay người cậu ta không còn khí chất chẳng sợ trời đất kia nữa, cũng không ăn mặc quái dị, không nghịch bật lửa, không cắt tóc đầu đinh, hình xăm trên cánh tay cũng biến ta nom vẫn rất đẹp trai, nhưng khi đi trên đường cũng sẽ hòa với dòng người bình thường, sẽ bôn ba, sẽ cúi đầu vì mưu hăng hái năm đó, giấc mộng hoang đường trở thành anh hùng năm đó đều bị khói dầu cuộc sống gột rửa tượng của Nguyễn Tố đối với Vu Trì không phải quá tệ, cậu ta không mạo phạm cô, không ép buộc cô mà chỉ cảnh cáo những bạn nam lảng vảng bên cạnh cách xa cô một chút, đừng ảnh hưởng đến việc học của Trì sẽ sử dụng quyền lợi của đại ca trường, mùa hè bắt học sinh ngoan ngồi dưới quạt đổi chỗ cho cô, mặc dù cô không ấy có mấy tên chơi bời lêu lổng quấy rối cô, cô rất bức xúc, sau này phát hiện tan học về cậu ta sẽ đi theo cô, nhìn cô lên xe buýt mới như Vu Trì biết cô sẽ không thích cậu ta, cũng biết tâm tư của cô chỉ đặt trên việc học nên cho tới tận bây giờ vẫn chưa bao giờ nói những lời kiểu như “Làm bạn gái tớ nhé” hay gì khi tốt nghiệp, cô thi đỗ đại học, sau đó không nghe thấy tin tức của cậu ta gặp lại, thấy Vu Trì sống tốt như vậy, cô thầm thấy vui thay Vu xong, Nguyễn Tố muốn đến siêu thị gần đó mua ít đặc sản mang về làm đi một mình, Quý Minh Sùng ở lại quán cơm chờ Trì hỏi anh “Anh hút thuốc không? Tôi cai rồi, nhưng đầu bếp có.”Quý Minh Sùng lắc Trì cười, “Cũng đừng hiểu lầm nhé, tôi chỉ là bạn học của cô ấy thôi.”“Tôi không hiểu lầm.” Quý Minh Sùng đạm giọng Trì cứng họng, “Thật ra tôi thấy rất vui, có anh ở bên, chắc giờ cô ấy không phải mang dao rọc giấy theo bên người đâu nhỉ?”Quý Minh Sùng nhìn cậu ta, “Dao rọc giấy gì cơ?”Bọn họ đều không quen biết nhau, nếu ngồi trong phòng bao mà không nói gì thì bầu không khí rất quái lạ, nếu nói chuyện thì chỉ có thể tán gẫu về Nguyễn Trì chợt thấy đắc dù cậu ta chưa bao giờ sánh đôi cùng Nguyễn Tố nhưng cậu ta từng gặp cô của quá khứ mà người đàn ông này chưa bao giờ đó là cảm giác nắm được ưu thế.“Ngày xưa cô ấy lúc nào cũng mang dao rọc giấy bên người.” Vu Trì nói, “Hồi lớp 10 tôi chú ý đến cô ấy, những bạn học khác tan tiết tự học tối sẽ ra ngoài chơi còn cô ấy thì không, chỉ ở trong trường…”Vu Trì chậm rãi nhớ lại Nguyễn Tố của thời điểm ra cô lúc đó hoàn toàn khác với bây cấp ba, nhất là năm lớp 10, Nguyễn Tố trầm tính kiệm lời, không hay nói chuyện với người khác, cũng không thích giao lưu với mọi ta vô tình phát hiện ra cô lúc nào cũng mang dao rọc giấy theo, không biết muốn phòng bị lần cậu ta đi ngang qua thấy một tên ăn chơi lêu lổng muốn đến gần cô, phản ứng của cô cực kỳ dữ cũng là lúc Vu Trì chú ý đến đầu cậu ta tưởng tên kia định động tay động chân với cô, nghĩ dù sao cũng không thể để tên kia bắt nạt bạn cùng trường nhau xong, cậu ta phát hiện mùa đông lạnh thế này, cô sợ đến nỗi tóc ướt đẫm, hình như bị dọa đến choáng váng, đẩy cô cô cũng không nói gì, nhìn kỹ lại, cậu ta thấy con dao rọc giấy trên tay năm lớp 11, cô mới không trầm tính như vậy nữa, cô sẽ giao lưu với bạn bè, nụ cười trên mặt cũng nhiều ra Vu Trì không định theo đuổi cô, con người phải tự biết lấy mình, người như cô sao có thể vừa mắt cậu ta chứ? Để không ai làm hại cô, cậu ta làm sứ giả hộ hoa miễn phí cho cô ba năm, cho tới khi cô lên đại học.“Thật ra là do tôi gặp cô ấy không đúng lúc.” Vu Trì cười nói, “Nếu như tôi gặp cô ấy ở đại học, nếu như tôi cũng thi lên đại học thì chưa chắc đã tới lượt người anh em đâu.”Quý Minh Sùng bình tĩnh nhìn cậu ta. Vu Trì bật cười, “Thôi, cô ấy sắp về rồi, không nói nữa.”Quý Minh Sùng rũ mắt, Vu Trì từng thấy khía cạnh đó của Nguyễn Tố nhưng không biết tại sao cô lại như thấy, anh thì lẽ sự kiên cường của cô, sự dịu dàng của cô đều do tự mình thỏa hiệp, tự mình mài khoảng thời gian dài như thế, chắc cô rất khó khăn, nhỉ?Lúc quay lại, Nguyễn Tố xách túi lớn túi nhỏ trên tay, cô có mua trà sữa và hoa quả cho Vu Trì làm quà đáp Trì nhếch miệng cười, “Khách sáo thế làm gì.”Khi bọn họ đi, Vu Trì tiễn họ tới đầu cô lên xe, Vu Trì khoác tay lên cửa xe, nghiêng người nhìn cô, ánh mắt chuyên chú, “Chúc cậu hạnh phúc nhé.”Cô ngẩn ra, sau đó hoàn hồn, chân thành đáp “Cảm ơn cậu.”Câu cảm ơn đến muộn mấy Minh Sùng ngồi bên cạnh cũng phất tay chào Vu người không nên quá hẹp nghĩ lại, anh nên cảm thấy may mắn vì người này đã từng xuất hiện trong cuộc đời Nguyễn Tố, những người đã khiến khoảng thời gian vốn u ám của cô trở nên sáng khi hai người về nhà, Quý Minh Sùng tìm một người đủ tín nhiệm để tiến hành cắt tảng đá kia của Nguyễn cắt, Nguyễn Tố cũng có không biết nhiều về khía cạnh này nên giao hết cho Quý Minh Sùng xử lý.…..Nguyễn Tố nín thở theo dõi, Quý Minh Sùng ở bên cạnh quan cắt cần cực kỳ cẩn thận, phải do người thợ có kinh nghiệm thực thợ đó cầm cưa cắt, tay nghề vô cùng thành thạo, cố gắng cắt càng nhanh càng tốt.“Mở.”Khi mở ra, Quý Minh Sùng vốn nắm chắc tám phần cũng phải ngạc nhiên đây là một khối nguyên thạch phỉ trong nghề liếc mắt một cái là nhận ra phỉ thủy bên trong thuộc loại cực kỳ giá Minh Sùng chăm chú nhìn khối đá màu xanh lục kia rồi thở phào nhẹ nhõm, song đồng thời anh cũng không nhịn được nghiêng đầu nhìn Nguyễn ra người thừa kế của Chu Án đúng là cô..
Ngày hôm sau, Lâm Hướng Đông chủ động gọi điện thoại cho Trợ lý của Tấn Uyên, muốn hẹn thời gian cùng ăn cơm đàm điện thoại, trợ lý rất khách khí từ chối "Giam đốc Lâm, thật ngại quá, Tấn tổng hai ngày nay có việc bận, không có thời gian gặp khách ăn sau Tấn tổng có thời gian, tôi sẽ liên lạc với anh."Chuyển biến bất thình lình như vậy, Lâm Hướng Đông có một loại dự cảm không ràng hôm qua đã hẹn nhau cùng nhau ăn cơm nói chuyện, kết quả từ miệng người khác nghe được, Tấn Uyên luôn đúng giờ vậy mà lại lỡ hôm sau lại liên lạc với ông không được, bữa cơm này tức thì bị kéo dài thời hạn, ngay cả xác định thời gian gặp lại cũng không Hướng Đông ngẫm nghĩ một hồi, hỏi "Trợ lý Trương, phải chăng chúng tôi có chỗ nào tiếp đãi không chu đáo, thất lễ với Tấn tổng?""Không có, sự chân thành của quý công ty cả tôi và Tấn tổng đều cảm nhận được, chẳng qua Tấn tổng mấy ngày nay thật không thể phân giám đốc Lâm thông cảm."Mặc dù trợ lý Trương nói anh ta và công ty không liên quan, nhưng Lâm Hướng Đông vẫn có chút không yên khi cúp điện thoại chỉ ngồi ở trong phòng làm việc suy nghĩ chuyện này có mấy loại khả như có thể, anh ta cũng rất muốn tìm người đi điều tra Tấn Uyê đến cùng đã gặp phải chuyện gì, nhưng vừa cầm điện thoại lên anh ta lại đặt xuống trở Uyên mặc dù không phải người địa phương, địa bàn của ông ở phía Nam, nhưng không có nghĩa ở nơi này đến một mối quan hệ ông cũng không nói con người Tấn Uyên làm việc khiêm tốn, nếu như bị ông phát giác được, anh ta đang điều tra ông, chỉ sợ đàm phán hợp tác không thành, ngược lại sẽ kết thêm Hướng Đông còn đang vì việc này buồn phiền, thì chủ tịch Lâm ở bên ngoài đã gọi cần chủ tịch Lâm truy hỏi, Lâm Hướng Đông đã đem sự tình nói thật "Hôm qua con tìm trợ lý của Tấn tổng hẹn thời gian ăn cơm, mọi thứ đều chuẩn bị xong, món ăn cũng là khẩu vị mà Tấn tổng không hiểu sao, về sau trợ lý Tấn tổng gọi điện thoại tới, nói Tấn tổng có việc gấp không thể nay con lại liên hệ với trợ lý của ông ấy, trợ lý nói mấy ngày nay đều không có thời gian." "Như thế thật kỳ lạ." Chủ tịch Lâm và Tấn Uyên từng quen biết, so với Lâm Hướng Đông ông càng hiểu rõ Tấn Uyên hơn "Nhưng mà cũng không sao, nghe nói lần này ông ấy đưa mẹ theo đến, lão nhân gia lớn tuổi, có thể đi đứng không thời có việc cần điều chỉnh thời gian hẹn gặp cũng có thể lý giải."Lâm Hướng Đông vâng một ba anh ta nói như vậy, anh ta cũng yên tâm."Hướng Đông, lần này ba và anh con đều có việc đi không được, nhiệm vụ liên hệ Tấn Uyên giao cho mục đàm phán thành công hay không không quan trọng, quan trọng là tạo được mối quan hệ với Tấn hoạch sắp tới của công ty con cũng biết, tiếp theo muốn khai thác tại thành phố phía Nam, nếu như có thể hợp tác với Tấn Uyên, đối với công ty cũng có sự trợ giúp rất lớn."Kỳ thật chủ tịch Lâm hoàn toàn đem cơ hội cho đứa con trai mà ông coi trọng hiểu rõ Tấn Uyên là một người không cũng là một cửa khảo nghiệm năng lực của Hướng Đông, nếu như Hướng Đông có thể tạo mối quan hệ với Tấn Uyên, về sau hạng mục phía Nam và cả công ty đều chuẩn bị giao cho anh như Hướng Đông làm hỏng việc này, vậy hướng phát triển tiếp theo của anh ta, ông vẫn phải cân nhắc Hướng Đông cũng hiểu rõ tính toán của ba anh ta, bằng không anh ta cũng không buông công việc trong tay xuống, trong thời gian làm việc còn đi phỏng đoán tâm tư của Tấn bên khác, Nguyễn Mạn không nhận được điện thoại của bộ giao thông gọi tới, cô ta thở phào nhẹ nhõm một ra bà lão kia chắc là không có chuyện gì, bằng không đã sớm tìm tới cô ta Minh Sùng cũng không ngờ tới trợ lý Tấn Uyên vậy mà lại chủ động tìm tới công đầu, Quý Minh Sùng cũng cảm thấy vị trợ lý này có chút quen mắt, về sau trợ lý chủ động tự giới thiệu, giải thích với anh "Quý tổng, hôm qua chúng ta mới gặp ở bệnh viện, chẳng qua khi đó đang có việc gấp, không kịp đến chào hỏi."Giờ Quý Minh Sùng lúc này mới hiểu ra, thần sắc không khỏi bất cả mọi chuyện quá khéo rồi, bà lão Nguyễn Tố cứu hôm qua vậy mà là Tấn lão phu như chuyện này bị người có lòng khuếch đại lên, nếu như Tấn Uyên nghi ngờ, có thể hay không hoài nghi đây là Nguyễn Tố và anh cùng dàn dựng lên? Anh ngược lại không quan trọng, chủ yếu anh không muốn việc này liên lụy đến Nguyễn Tố là xuất phát từ lòng tốt mới cứu người, nếu như cô biết mình bị người ta hiểu lầm, trong lòng chẳng phải rất khó chịu sao?Trợ lý Trương tựa hồ nhìn ra được sự lo lắng của Quý Minh Sùng, vội vàng giải thích "Quý tổng, chỉ sợ ngài không nhớ rõ, tám năm trước, Quý thị và Tấn thị từng có tiếp xúc, cũng là muốn hợp tác một hạng qua hạng mục này về sau không đàm phán thành công, nhưng Tấn tổng chúng tôi rất tán thưởng nhân phẩm của ba và anh trai ngày hôm qua, bất kể là lão phu nhân hay Tấn tổng, đều không có hiểu này xin anh yên tâm, chúng tôi sẽ không hiểu lầm ý tốt của Nguyễn tiểu thư."Quý Minh Sùng lúc này mới cảm thấy an tâm một muốn hợp tác với Tấn Uyên, cũng rất hi vọng có thể tiếp nhận hạng mục Danh sơn này, nhưng không có nghĩa anh sẽ dùng những chiêu thức hạ lưu kia, huống chi còn là nhằm vào một bà là một thương nhân, anh bị người khác hiểu lầm là chuyện thường xảy ra, nhưng anh không hi vọng ý tốt của Nguyễn Tố bị người ta hiểu khi trợ lý Trang tìm hiểu về kế hoạch liên quan đến sự án Danh Sơn mà Quý Minh Sùng làm, lại gọi điện thoại cho Tấn ta đơn giản thuật lại một chút trọng điểm trong đó, Tấn Uyên quả nhiên rất có hứng thú với kế hoạch này, hai giờ chiều liền đích thân tới một chuyến, muốn cùng Quý Minh Sùng nói chuyện kỹ lưỡng người trong phòng làm việc, nói ròng rã ba tiếng đồng hồ, từ hai giờ tới năm giờ, đủ để Tấn Uyên hiểu rõ Quý Minh Sùng đã trút xuống bao nhiêu tâm huyết và dã tâm đối với hạng mục Uyên và Quý Minh Sùng nói một lúc lâu sau, ông ý vị thâm trường nói "Tôi cùng anh trai và ba cậu, đều đã từng quen biết, nói thế này có thể có chút qua loa, nhưng tôi cảm thấy, có thể hay không trở thành bạn bè tri kỷ chẳng qua là chuyện vài lần gặp ấy chúng tôi bởi vì một chút quan niệm không hợp mà không thể hợp tác trở thành đối cũng coi như hiểu rõ cách làm người của hai người họ, tôi cũng không phải bởi vì Nguyễn tiểu thư đã cứu mẹ tôi mới đến đây để gặp ăn là làm ăn, ân tình là ân tình, phương án sắp đặt của cậu, sau này trở về tôi sẽ thương nghị với các công nhân như về sau chúng ta có thể hợp tác, nhất định là xuất phát từ lợi ích, điểm ấy cậu cứ yên tâm."Ông năm nay hơn bốn mươi tuổi, có thể từ một người nghèo tay trắng làm nên cơ nghiệp như hiện nay, ông cũng không phải là một nhà từ dĩ ông tới gặp Quý Minh Sùng, đơn giản là vì hai nguyên nhất là tín nhiệm cách làm người của phụ huynh anh, thứ hai lại trùng hợp với duyên phận ngày hôm gặp anh là một chuyện, có thể hợp tác hay không lại là một chuyện Minh Sùng nghe vậy cười nhạt một tiếng "Đương nhiên, Tấn tổng cũng không phải là nhà từ thiện."Sau khi Tấn Uyên cùng trợ lý rời đi, các nhân viên khác của công ty hiển nhiên đã kiềm chế hưng phấn một thời gian dài, một giây trước lễ tân thăm dò được bọn họ đã vào thang máy, một giây sau mấy người đàn ông đã vui sướng đập họ ngao ngao gọi, ai có thể nghĩ tới sẽ có bước chuyển biến như đầu công ty bọn họ nhỏ như thế, người bình thường căn bản không chú ý thấy bình thường ông chủ vì hạng mục này mà tăng ca, trong lòng bọn họ cũng không phải chưa từng hoài nghi Thật là được không? Hạng mục lớn như thế đến phiên bọn họ không?Bây giờ Tấn tổng người ta trực tiếp tìm tới cửa, rõ ràng là có hy vọng a!Một khi hạng mục này khai trương, đây tuyệt đối là bằng mấy năm cố không chừng không tới nửa năm, công ty bọn họ liền có thể mở rộng quy mô, trở lại đỉnh phong như ban đầu hoàn toàn không thành vấn nay Quý Minh Sùng muốn nói chuyện với Tấn Uyên nên đã gọi điện thoại cho Nguyễn Tố, nói hôm nay anh không thể tới đón cô cùng nhau tan tầm đầu Quý Minh Sùng nghĩ rằng Nguyễn Tố sẽ tự mình đi tàu điện ngầm hoặc là đón đường về nhà anh còn bàn bạc với Vương Kiên, muốn mua cho Nguyễn Tố mua một chiếc xe, như vây cô đi làm cũng thuận tiện chưa thảo luận ra kết quả, lúc lái xe vào trong sân, anh thấy xe Thịnh Viễn vậy mà lại ở mới vào nhà, liền thấy Thịnh Viễn cùng Đậu Tương và Nguyễn Tố đang nói chuyện gì, ba người đều đang cười, còn cười rất vui Quý Minh Sùng trở về, Đậu Tương rất tri kỷ rót cho anh một ly dù xuân về hoa nở, nhưng nhiệt độ vẫn không cao lắm, Quý Minh Sùng vừa cởϊ á khoác vừa hỏi Thịnh nhớ hôm nay anh không có hẹn Thịnh Viễn nhìn Nguyễn Tố một cái, cười nói "Hôm nay tôi tan ca sớm, định là đi mua một ít đồ. Vừa hay đi ngang qua trung tâm kiểm tra sức khoẻ Nguyễn Tố làm việc, thấy cũng sắp đến lúc cô ấy tan ca, nên gọi điện thoại cho cô ấy, thuận tiện đưa cô ấy về."Sau khi nói xong, Thịnh Viễn lại nói "Thế nào, có phải tôi rất đủ ý tứ?"Bởi vì cái gọi là trước lạ sau quen, Thịnh Viễn đã nhiều lần đón Nguyễn Tố, lần này đi ngang qua chỗ kia, Quý Minh Sùng không cần gọi điện thoại nhờ anh, anh đã tự chủ động gọi điện thoại cho Nguyễn vì anh không có em gái, nếu như anh có em gái, Quý Minh Sùng cũng phải quan tâm em gái anh như Viễn rất thích nói chuyện phiếm với Nguyễn Tố, hai người bọn họ dù sao cũng có cùng sở thích, cùng thích một ca sĩ, chỉ cần nói những chuyện bát quái và các bài hát của ca sĩ kia, cũng đã rất vui vẻ Minh Sùng nói "Tôi không ngờ cậu lại tự giác tới như thế."Thịnh Viễn vui vẻ "Cần thiết a, Nguyễn Tố là em gái của cậu mà."Lần này Nguyễn Tố còn giới thiệu cho anh một ca sĩ khác, trước đó anh chưa từng nghe ca sĩ kia hát, lần này nghe xong, quả nhiên là giọng hát mà anh họ đang nói chuyện, mẹ Quý từ phòng bếp bước ra "Thịnh Viễn, bá mẫu cũng không biết hôm nay con đến, trong nhà không chuẩn bị nhiều đồ con yên tâm, vừa rồi bác nhờ Tố Tố mua thức ăn bên ngoài, mùi vị nhà hàng gần đây không tệ, gọi những mấy món con thích ăn, con phải ở lại cùng ăn cơm đấy."Thịnh Viễn cười nói "Không cần phiền phức như vậy, ban đầu con cũng chỉ định đưa Nguyễn Tố về rồi sẽ đi này làm phiền bác quá."Mẹ Quý đi tới, trên mặt đầy vẻ tươi cười "Này sao lại là phiền rồi, Thịnh Viễn, bác nhớ lúc trước con rất thích ăn củ cải cay, lần này bà Vương vừa vặn cho bác một chút nữa bác chia một nửa cho con, con nhớ mang đi, nếu còn chưa đủ, lần sau bác lại nhờ bà Vương làm thêm một chút."Đừng nói là Thịnh Viễn vì được sủng ái mà lo sợ, ngay cả Quý Minh Sùng cũng cảm thấy mẹ anh quá nhiệt anh còn đang buồn bực, đột nhiên chiếc nhẫn nam trên tay anh phát ra âm thanh "Đây là chuyện gì a?"Nhẫn nữ hững hờ trả lời "Thật là đần! Anh chưa nghe qua câu này sao?""Câu gì?""Mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thấy thích!"Nhẫn nam "?"Quý Minh Sùng "?".
Khi Nguyễn Tố tỉnh lại, ý thức của cô vẫn còn mơ hồ, vừa quay đầu liền nhìn thấy một người đàn ông mặt mày tái nhợt nằm ở bên cạnh báo thức trên điện thoại không ngừng reo vang, mà người chồng trên danh nghĩa đang nằm bên cạnh cô vẫn không có dấu hiệu tỉnh phút chốc, cô tỉnh táo vội vàng tắt chuông điện thoại, căn phòng cuối cùng cũng khôi phục lại sự yên qua là đêm tân hôn của cô, cô nhìn người đàn ông tuy rằng đã ngủ say nhưng vẫn có thể nhìn ra được khí đ ... Truyện Tổng Giám Đốc Siêu Cấp Giàu Có Là Chồng Tôi của tác giả Lâm Miên Miên kể về Nguyễn Tố là thiên kim thật vừa sinh ra đã bị ôm nhầm, sau này trở về lại bên cạnh bố mẹ ruột nhưng lại phải thay thiên kim giả gả cho người thực vật. Thật ra thì, thiên kim giả là người trùng sinh sống lại. Cô ta biết Quý Minh Sùng sẽ không tỉnh lại, hơn nữa không bao lâu sau nhà họ Quý sẽ phá sản. Thế là cô ta thiết kế để đẩy hôn ước với Quý gia cho Nguyễn ta đợi Nguyễn Tố bị mẹ chồng hành hạ, kết quả mẹ chồng nàng dâu lại thân thiết như mẹ và con ta đợi Nguyễn Tố góa bụa, kết quả Quý Minh Sùng lại ta đợi Nguyễn Tố nghèo khổ, vì cuộc sống mà bôn ba, kết quả Quý Minh Sùng lại lật mình trở thành tổng giám đốc mà tất cả mọi người đều phải ngước cuộc vấn đề là từ đâu mà ra?* * *Không có ai biết được, Quý Minh Sùng trong suốt năm năm hôn mê vì tai nạn xe đã xuyên qua vô số thế giới. Ở mạt thế tàn khốc chém giết, làm nên cơ nghiệp ở thời cổ đại khắc nghiệt. Cuối cùng luyện thành một thân đầy kỹ năng. Khi trở về thế giới hiện thực, lại được tin anh có một người đầu, mẹ anh nói "Tố Tố là một cô gái tốt, con phải đối xử tốt với nó một chút."Anh nói "Chúng con chưa lãnh chứng, con có thể xem cô ấy như em gái."Sau này, mẹ anh nói "Người bạn kia của con.. mẹ thấy rất xứng với Tố Tố, hay là?"* * *Nguyễn Tố ban đầu gả cho Quý Minh Sùng là vì trả ơn. Đợi khi anh tỉnh lại, nhìn thấy anh càng lúc càng lớn mạnh, cô cảm thấy đã đến lúc phải rời đi quả, một đêm kia Quý Minh Sùng lại tìm đến cô, hèn mọn bắt lấy cô không buông, khàn khàn giọng ".. Đừng rời xa anh."
Đánh giá từ 29 lượt Truyện Tổng Giám Đốc Siêu Cấp Giàu Có Là Chồng Tôi của tác giả Lâm Miên Miên kể về Nguyễn Tố là thiên kim thật vừa sinh ra đã bị ôm nhầm, sau này trở về lại bên cạnh bố mẹ ruột nhưng lại phải thay thiên kim giả gả cho người thực vật. Thật ra thì, thiên kim giả là người trùng sinh sống lại. Cô ta biết Quý Minh Sùng sẽ không tỉnh lại, hơn nữa không bao lâu sau nhà họ Quý sẽ phá sản. Thế là cô ta thiết kế để đẩy hôn ước với Quý gia cho Nguyễn ta đợi Nguyễn Tố bị mẹ chồng hành hạ, kết quả mẹ chồng nàng dâu lại thân thiết như mẹ và con ta đợi Nguyễn Tố góa bụa, kết quả Quý Minh Sùng lại ta đợi Nguyễn Tố nghèo khổ, vì cuộc sống mà bôn ba, kết quả Quý Minh Sùng lại lật mình trở thành tổng giám đốc mà tất cả mọi người đều phải ngước cuộc vấn đề là từ đâu mà ra?* * *Không có ai biết được, Quý Minh Sùng trong suốt năm năm hôn mê vì tai nạn xe đã xuyên qua vô số thế giới. Ở mạt thế tàn khốc chém giết, làm nên cơ nghiệp ở thời cổ đại khắc nghiệt. Cuối cùng luyện thành một thân đầy kỹ năng. Khi trở về thế giới hiện thực, lại được tin anh có một người đầu, mẹ anh nói "Tố Tố là một cô gái tốt, con phải đối xử tốt với nó một chút."Anh nói "Chúng con chưa lãnh chứng, con có thể xem cô ấy như em gái."Sau này, mẹ anh nói "Người bạn kia của con.. mẹ thấy rất xứng với Tố Tố, hay là?"* * *Nguyễn Tố ban đầu gả cho Quý Minh Sùng là vì trả ơn. Đợi khi anh tỉnh lại, nhìn thấy anh càng lúc càng lớn mạnh, cô cảm thấy đã đến lúc phải rời đi quả, một đêm kia Quý Minh Sùng lại tìm đến cô, hèn mọn bắt lấy cô không buông, khàn khàn giọng ".. Đừng rời xa anh."Nếu là fan của Lâm Miên Miên, bạn có thể đọc thêm Phiền Não Của Nữ Thần, Chồng À, Em Không Muốn Phá Sản hay Xem Ra Anh Rất Có Tiền!
Đời sốngNhịp sống Thứ tư, 7/6/2023, 1533 GMT+7 Thay vì chi khoản tiền lớn cho quần áo từ thương hiệu nổi tiếng, giới siêu giàu chú ý đến thiết kế có tính ứng dụng cao, chất liệu cao cấp và đảm bảo độ vừa vặn. Trải qua bốn mùa, bộ phim "Succession" của đài HBO đã mang đến cho người xem một cái nhìn thoáng qua dù là hư cấu về lối sống của những người giàu nhất nước Mỹ. Qua cách tạo hình, người xem thấy rõ sự khác biệt nhất giữa các tỷ phú với triệu có thể lột tả sự chính xác đến từng chi tiết, nhà sản xuất phải nhờ đến sự tư vấn của các chuyên gia chuyên phục vụ giới siêu giàu. Trong phim, nhân vật Shiv Roy thừa sức mua bất kỳ chiếc váy thời trang cao cấp nào nhưng cô con gái tỷ phú luôn xuất hiện với áo cổ lọ đen trơn, áo sơ mi màu be kết hợp với quần tây tối màu. Các sản phẩm này đều được làm từ chất liệu tốt nhất nhưng phải theo phong cách không nổi Morris-Glennon, nhà thiết kế trang phục cho phim truyền hình Industry mô tả về cuộc sống của giới siêu giàu, từng chia sẻ với tạp chí Vogue của Anh "Ai đó càng giàu càng khó phát hiện trong đám đông. Người cuối cùng bạn nghĩ đến mới đích thị là tỷ phú".Hay trong phim Tár do Cate Blanchett thủ vai, tủ đồ của nhân vật chính toàn những món đồ theo xu hướng stealth-luxe sang trọng lén lút.Trong một cuộc phỏng vấn, nhà thiết kế trang phục cho bộ phim Bina Daigeler nói "Tôi muốn làm những bộ trang phục ít bị để ý. Nhưng chính sự tinh tế của nhân vật đã biến cô ấy trở thành biểu tượng thời trang". Nhân vật Lydia Tár trong bộ phim Tár do nữ diễn viên Cate Blanchett thủ vai luôn chọn các trang phục tối giản được thiết kế riêng. Ảnh Universal Mới nhất, trong lần hầu tòa về bê bối hồi tháng 3, nữ diễn viên Gwyneth Paltrow trở thành tâm điểm của sự chú ý khi thể hiện phong cách quý cô tỷ phú với trang phục đơn sắc. Nhiều món đồ được trưng diện không có logo khiến không ít người phải mò đoán về nhãn hiệu, giá sĩ Carolyn Mair, nhà tư vấn kinh doanh thời trang, nhận định khái niệm quiet luxury giàu có thầm lặng đang dần trở thành trào lưu. Nhưng khái niệm về "sự giàu có tàng hình" không phải mới."Thuật ngữ tiêu dùng phô trương từng được nhà xã hội học người Mỹ Thorsten Weblen ghi lại trong cuốn sách xuất bản năm 1899. Theo đó, Weblen mô tả đó là 'hành động phô trương sự giàu có để đạt được địa vị và danh tiếng trong xã hội', dễ nhìn thấy ở tầng lớp lắm tiền mới nổi, muốn khẳng định mình", Mair nhóm siêu giàu lại cho rằng "nếu giàu có không cần phải phô trương"."Ẩn ý đằng sau của khái niệm giàu có tàng hình là được mua những món đồ không được đánh giá cao về vẻ bề ngoài, độ hiếm, nhưng chỉ người có hiểu biết hoặc cùng địa vị mới nhận ra giá trị của món hàng. Chúng giống như bí mật nội bộ", chuyên gia đây sự giàu có thầm lặng không còn là phong cách sống của một số người. Tạp chí Vogue mô tả xu hướng này "có nhiều ý nghĩa hơn" và dần trở nên phổ biến. Trên TikTok, các hastag stealthluxe đang thu hút hàng triệu lượt xem, nhiều nhà sáng tạo mẫu thời trang chia sẻ cách để có được vẻ ngoài "giàu có tàng hình" với chi phí thấp. Nhân vật Shiv Roy trong bộ phim Succession luôn xuất hiện trong trang phục tối giản, dù đủ khả năng mua được mọi trang phục xa xỉ. Ảnh chụp màn hình Tuy nhiên đây không phải là lần đầu trào lưu sang trọng nhưng kín đáo thống trị thời trang. Hiện tượng này từng đứng đầu đường đua xu hướng vào năm 2008, khi cuộc Đại suy thoát diễn ra, thể hiện cách phản ứng của con người trước tình trạng hỗn loạn của nền kinh tế toàn Hall, giám đốc mảng trí tuệ thời trang tại cơ quan dự báo xu hướng toàn cầu WGSN, nói rằng nhận định trên có phần đúng. "Thời trang đôi khi có thể thiếu nhạy cảm, nhưng chúng vẫn hòa hợp sâu sắc với các động lực xã hội", cô giải về sự thay đổi, chuyên gia cho rằng việc chọn mặc đồ tối giản có thể liên quan đến nguồn thu nhập bị thu hẹp. Nguồn gốc sâu xa có thể ảnh hưởng từ cuộc suy thoái kinh tế tiềm ẩn, sự chú trọng tính bền vững và tiêu dùng có ý thức hơn."Khi một bộ phận lớn dân số đang phải vật lộn để sưởi ấm ngôi nhà thì phô trương những biểu hiện cực đoan của sự giàu có chẳng thể hiện gì ngoại sự cô cảm", Hall Monahan, người sáng lập công ty tư vấn 8Ball, cho rằng đại dịch có thể góp phần khơi gợi mong muốn mặc quần áo thông minh hơn của nhiều người. "Nhưng nếu đó là về việc tiêu dùng có ý thức và sử dụng tiền vào những thứ tồn tại lâu dài, đây là điều chúng ta nên học hỏi và hướng đến", Monahan với việc người giàu diện đồ xa xỉ có logo, Hall nghĩ rằng sẽ sớm thấy chúng trở lại, chỉ là vấn đề thời gian. "Tôi nghĩ xu hướng ăn mặc của người giàu giống như nhịp dao động của con lắc. Chúng ta đang thấy sự từ chối diện đồ phô trương, nhưng thời trang luôn là sự quay vòng", giám đốc mảng trí tuệ thời trang, nhận Phương Theo BBC
tổng giám đốc siêu cấp giàu có là chồng tôi